Thưởng thức bộ Ảnh bìa Facebook tình yêu long lanh đẹp nhất.


Người ta nói trên trái đất không có gì ở ngoài qui luật cả. Nhưng tình yêu hình như cũng có lúc là một ngoại lệ. Tình yêu có thể nâng bổng con người nhưng cũng lắm lúc nhấn chìm kẻ háo hức. Tôi không tin những người quá lạc quan khi nói về tình yêu bằng thể khẳng định. Người ta có thể tin rằng mình được yêu và cũng có thể hiểu nhầm mình không được yêu.





Gần 1 tháng xa nhau, anh ôm vợ vào lòng, thơm lên gáy cô, hít hà mùi tóc cô… Đôi mắt anh nhắm lại mơ màng, thì thầm vào tai vợ:


- “Anh nhớ em nhiều lắm, lúc nào cũng nghĩ tới em… Anh không thể cầm lòng được, chỉ muốn về, ôm lấy em…”


Thương gạt tay chồng ra, quay mặt vào tường:


- “Anh ngủ đi… Hôm nay đi xa về chắc mệt rồi. Hơn nữa, hôm nay em cũng mệt…”


Cường nén tiếng thở dài, anh choàng tay ôm Thương từ phía sau trong sự hững hờ của cô.


Hơn 8 năm làm vợ chồng, bé Nấm cũng đã vào lớp 1, cuộc sống của Cường thay đổi khá nhiều, ngoại trừ việc anh vẫn không thể tìm thấy tình yêu của vợ. Ngày trước chỉ người ngoài thấy lạ khi một kẻ giàu có như anh lại sẵn sàng theo đuổi một cô gái bình thường như Thương. Anh yêu cô, chấp nhận bên cô dù cái mà anh nhận được chỉ là sự hắt hủi từ vợ. Bây giờ, sau gần chục năm cưới, anh cũng ngạc nhiên về chính mình. Anh không hiểu vì sao lại có thể kiên nhẫn đợi chờ một tình yêu đến thế!


Thương không yêu Cường nhưng cô quyết định cưới. Thời gian đầu sau khi kết hôn, cô thậm chí còn mang nỗi hận vì Cường mà cô để lỡ mất tình yêu của cuộc đời mình. Những đêm Cường cuồng nhiệt ôm hôn vợ thì cô chỉ im lặng chấp nhận. Bé Nấm được ra đời trong số những đêm miễn cưỡng yêu đó của Thương.


Những tưởng bé Nấm sẽ là sợi dây gắn kết hai vợ chồng, nhưng rốt cục, Thương chỉ có cảm giác đó là con mình, không phải con chung. Trái tim Thương vẫn nguội lạnh…


Cô hận, vì cô đã để lỡ người mình yêu! Nếu ngày đó Cường chịu nói cho cô biết ngày Quang ra đi, có lẽ cô đã không tuột mất người đàn ông đó!.






27 Ảnh Bìa Facebook Các Loài Hoa Đẹp Nhất





https://www.facebook.com/anhdephinhnendep/


“Vì… em không thể đợi anh được. Tuổi xuân của em không cho phép. Em không muốn mình chờ đợi trong héo mòn”
- “Vậy tại sao em vẫn viết email cho tôi mỗi ngày, như thể em vẫn yêu thương và chờ đợi tôi khiến tôi tin vào tình yêu đó. Tại sao em không cho tôi một lời giải thích rõ ràng cho quyết định của mình. Khi tôi về và xuống sân bay, tôi đã nghĩ người đầu tiên tôi nhìn thấy là em. Nhưng không, rốt cục thì mọi người nói với tôi là em lấy chồng. Em có hiểu cái cảm giác xa đằng đẵng 4 năm vẫn nghĩ người kia yêu mình vô điều kiện, háo hức mong được về gặp lại thì lại bị dội một gáo nước lạnh khi biết họ đã lấy chồng nó đớn đau thế nào không?”





Hà có chút giật mình. Những email ư? Cô không hề biết về điều đó… Nhưng rất nhanh, Hà cố giải thích:
- “Em không muốn anh thất vọng và từ bỏ việc mình đang làm. Vì thế em cố làm cho anh tin em còn yêu anh để anh không quay về. Em xin lỗi vì tất cả”
- “Cô đã thương hại tôi trong 4 năm qua nên cố đóng vai người con gái tốt bụng chờ tôi ở quê nhà phải không? Cô thật tàn nhẫn”.









Tôi là kẻ thứ 3! Tôi thừa nhận! Chẳng thể nào chối bay chối biến cái chuyện đã quá rõ ràng như thế. Có nhiều người bình luận, đánh giá về mối quan hệ này, nhưng tôi không cãi cự lại. Đơn giản vì tôi biết, họ không phải là người trong cuộc, họ không cho được tôi tiền để tôi sống, vì thế, tôi không quan tâm họ nghĩ gì, đánh giá tôi ra sao.


Tôi đến với anh khi anh và vợ đang trục trặc. Cần phải nói rõ ràng là đang có rối ren chứ họ chưa ly hôn. Thực ra, chính từ câu chuyện vợ chồng lục đục của anh mà tôi mới nảy sinh tình cảm và đem lòng yêu anh. Có lẽ anh cũng tìm được sự vỗ về trong tâm hồn khi tâm sự với tôi. Tôi không bào chữa cho tình yêu lầm lạc này của mình, biết nó không tốt nhưng không cầm được lòng mình. Tình yêu cũng như bệnh tật, chẳng ai muốn yêu lầm người, cũng như chẳng ai muốn ốm yếu, chỉ là khi nó đến, chẳng còn cách nào là đón nhận và từ từ tìm cách đẩy lùi. Có người may mắn gặp thầy gặp thuốc thì khỏi, còn không, phải chấp nhận nó mà thôi. Ở trường hợp của tôi, tôi thừa nhận mình yếu kém nên đã không dứt ra được mối quan hệ mà ở đó mình mãi mãi không bao giờ được bênh vực.


Sưu tầm: http://truyentamtinh.blogspot.com